BIỂN!!!
Biển trãi dài… nhấp nhô vài đụn cát.
Hàng dừa xanh… che bóng mát hoàng hôn.
Rì rào sóng… nhè nhẹ như ru hồn.
Cùng lũ trẻ… xây những lâu đài cát.
Giữa phố xá… mọi thứ như ngột ngạt.
Ta đi tìm… một thoáng để tĩnh tâm.
Để lắng nghe… tiếng khe khẽ âm thầm.
Của tiếng lòng… và âm thanh biển cả.
Ta bỗng nghe… lòng mình như rộn rã.
Muốn quay về… với giấc mộng tuổi thơ.
Không mệt mỏi... với những mong chờ.
Cứ vô tư… mặc cho sóng cứ vỗ.
MS. Huỳnh Văn Vũ Hạ
27-10-2016
0 nhận xét:
Đăng nhận xét